Sưu Tầm

AT - ...là khi bạn nhìn thấy được một điều đặc biệt từ người ấy mà có khi ngay cả người ấy cũng không nhận ra, và dù có suốt cả cuộc đời, bạn cũng không thể tìm ra được người thứ hai khiến tim mình rung động như thế nữa..

...là khi bạn - một con nhóc vô tư, hiếu động như con trai, chưa hề biết đến chữ buồn - lại ngồi tỉ mỉ viết từng dòng nhật ký,nhìn ngắm những cơn mưa và lâu lâu lại thở dài vì những nỗi niềm không thể gọi tên...

...là khi bạn chạy lăng xăng khắp mọi nơi, hô hào cho mọi người biết rằng mình có tình yêu, mà không biết mình đã phạm một sai lầm nghiêm trọng: tình yêu không phải là chuyện của thế giới, nó chỉ là chuyện của hai người.

...là khi bạn bị té xe mà lại không hề thấy đau gì cả vì đã có người ấy ở bên mình. Và điên hơn nữa, mỗi khi ngồi nhìn cái thẹo to đùng xấu xí kia, bạn lại vuốt ve và nói "Ôi, sao mày đáng yêu đến thế!".

...là khi bạn ngồi lăn lê ở trường cả ngày, hết cầu thang này tới hành lang nọ, vận dụng hết tất cả công lực lẫn tài năng ít ỏi để hoàn thành tấm chân dung của người ấy, chỉ để nhìn thấy một nụ cười...

...là khi bạn ngồi say mê nghe người ấy kể chuyện, nhìn ngắm từng nét trên gương mặt người ấy, rồi khi về đến nhà bạn mới nhận ra rằng: hai chân bạn nãy giờ là bữa tiệc thịnh soạn cho không biết bao nhiêu... con muỗi...

...là khi bạn bắt đầu lò dò tìm đọc một cuốn sách hay một bài thơ với hy vọng tìm thấy hoàn cảnh của mình trong đó...

...là khi bạn thấy được vẻ đẹp của một bãi cỏ bình thường, cái ngọt ngào của một dĩa trái cây cũng bình thường, và quên mất những giọt mồ hôi đang nhễ nhại vì phải cuốc bộ trong cái nắng chói chang, với nguy cơ đen da đang rình rập...

...là khi dù người ấy không tặng cho bạn tấm thiệp thì bạn cũng không hề hờn giận mà cố tự an ủi mình rằng người ấy... hết tiền.

...là khi bạn thấy đau khi nhận ra rằng người ấy không còn nhìn thấy bạn dẫu bạn đang ở trước mắt người ta, và dẫu người ấy đang ở rất gần thì tay bạn cũng không bao giờ chạm tới được trái tim người ấy, vì nó đã thuộc về nơi khác...

...là khi bạn cảm thấy nhớ người đó ngay cả khi người ấy ngồi bên cạnh mình vì người ấy mãi mãi không phải là của bạn...

...là khi bạn có thể cười và cũng có thể khóc vì người ấy...

...là khi bạn cảm thấy mình không toàn vẹn nếu không có người ấy trong đời...

Và yêu một người là khi...bạn nhận ra mình yêu người ấy...

Bài Thơ Đôi Dép

Bài thơ đầu tiên anh viết tặng em.
Là bài thơ anh kể về đôi dép.
Khi nỗi nhớ trong lòng da diết,
Những vật tầm thường cũng viết thành thơ.

Hai chiếc dép kia gặp nhau tự bao giờ,
Có yêu nhau đâu mà chẳng rời nửa bước,
Cùng gánh vác những nẻo đường xuôi ngược,
Lên thảm nhung xuống cát bụi cùng nhau.

Cùng bước cùng mòn kô kẻ thấp người cao,
Cùng chia sẻ sức người đời chà đạp
Dẫu vinh nhục không đi cùng kẻ khác.
Số phận chiếc này phụ thuộc ở chiếc kia.

Nếu một ngày nào một chiếc dép mất đi.
Mọi thay đổi đều chở thành khập khiễng.
Giống nhau lắm nhưng người đi sẽ biết.
Hai chiếc này chảng phải một đôi đâu.

Cũng như mình trong n'  lúc vắng nhau.
Bước hụt hẫng cứ nghiêng về một phiá.
Dẫu bên cạnh đã có người thay thế.
Mà trong lòng nỗi nhớ cứ chênh vênh.

Đôi dép vô chi khăng khít song hành.
Chẳng thề nguyện mà kô hề giả dối.
Chẳng hưá hẹn mà mà kô hề phản bội.
Lối đi nào cũng có mặt cả đôi.

Không thể thiếu nhau trên bước đường đời.
Dẫu mỗi chiếc ở một bên phải trái.
Nhưng tôi yêu em ở những điều ngược lại.
Gắn bó nhau vì một lối đi chung.

Hai mảnh đời thầm lặng bước song song..
Sẽ dừng lại khi chỉ còn một chiếc.
Chỉ còn một là không còn gì hết.
Nếu không tìm được chiếc thứ hai kia ... ...